Nhãn

Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2017

Ý NGHĨA HOÀN KIẾM

5 năm đầu nhà Lam Sơn đánh đâu thua đó cho tới khoảng 1423, khi Trần Nguyên Hãn và Nguyễn Trãi về với Lê Lợi, đứng đầu bên văn, bên võ mà bình định lập nên nhà Hậu Lê.
• Ngay khi gặp, thấy Lê Lợi ăn như mọi rợ, có tướng như Câu Tiễn, nên biết có thể cùng lúc hoạn nạn, nhưng không thể cùng yên hưởng vui sướng.
• Ban đầu Nguyễn Trãi chỉ được giao làm Ký lục quân lương, Trần Nguyên Hãn thì chở thuyền. Chỉ sau khi Nguyễn Trãi dâng "Bình Ngô sách" và dâng kế lấy mật viết 8 chữ "Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trãi vi thần" lên lá đa ven sông. Kiến ăn mật mà thủng lá. Dân thấy lá cây có 8 chữ này, cho là điềm trời nên ra sức.
• Từ 1424-1425, Trần Nguyên Hãn là Tư đồ, ông chiến thắng Đông Bộ Đầu năm 1426, Hạ thành Xương Giang năm 1427, sau đó được phong là Thái úy.
Đến năm 1428, Lê Lợi đánh thắng quân Minh. Năm sau, một hôm, Lê Lợi cưỡi thuyền rồng trên hồ Tả Vọng. Nhân thấy một con rùa lớn nhô đầu lên khỏi mặt nước, vua Hoàn gươm xuống dòng nước.
• Sự kiện này ngay trước khi Trần Nguyên Hãn xin về ấp. Tới tháng 5 thì ông tới bến Sơn Đông trẫm mình mà chết do bị vu làm phản. Vì ông xuất thân là quý tộc nhà Trần, cháu của Trần Nguyên Đán, một Đại Tư đồ nhà Trần.
• Nguyễn Trãi chỉ được phong Quan Phục hầu là tước hầu áp chót, chức Học sĩ là chức quan tứ phẩm. Nguyễn Trãi và cha Nguyễn Phi Khanh đều là Quan nhà Hồ, lại có dòng họ bên ngoại với Trần Nguyên Hãn.
• Lê Lợi từng hại Trần Cảo, dòng dõi nhà Trần, người được Lê Lợi tôn làm Hoàng Đế, dựng cờ khởi nghĩa lấy danh khôi phục nhà Trần cho tới khi thắng quân Minh.
• Phạm Văn Xảo thăng tới thái phó, sau bị tố cáo mưu phản mà bị giết và tịch thu gia sản, vì cùng Trần Nguyên Hãn phò con trưởng Lê Tư Tề.
• Còn khoảng năm 1427, Nguyễn Chích không biết phạm tội gì, bị bãi chức và đuổi đi vì đất nước khi đó còn đang chiến tranh.
Trong khi,
• Lam Sơn Ngũ Hổ : Lưu Nhân Chú, Lê Chích (Nguyễn Chích), Lê Khôi, Trần Lựu, Lê Văn An.
• Bẩy vị đệ nhất công thần: Lưu Nhân Chú, Phạm Vấn, Lê Sát, Lê Ngân, Nguyễn Lý, Lê văn Linh và Bùi Quốc Hưng;
• Đại tư đồ Nguyễn Thận (bạn thân của Lê Lợi), Đại tư mã Lê văn An.
đều không có liên quan tới Nhà Trần.
Là người rất giỏi MỊ DÂN, Lê Lợi chuyên dùng "Truyền khẩu", dựng “Truyền thuyết” và dùng “Ma thuật”, cộng với những việc nêu trên đều nhằm khiến thiên hạ có thể "quên" hẳn nhà Trần đi.
Vậy hành động ném gươm của Lê Lợi xuống hồ vừa có ý nghĩa đánh dấu chiến thắng, vừa mong muốn hòa bình, nhưng trên hết hàm ý răn đe, đòi công thần lẫn những ai có ý định chống đối BUÔNG VŨ KHÍ, như “Hết thỏ giết chó săn” hay “Điểu Tận Cung Tàng” mà thôi.

BỨC TƯỢNG

MINH CHỦ Ở ĐÂU?
Năm nào cũng rộ lên chuyện Thạc sỹ thất nghiệp, quả thật đáng buồn. Nhưng hãy khách quan mà nói lỗi không bởi họ.
Nhiều em mua bằng, mua kiến thức thiếu thực tế... nhưng lỗi ở thằng cấp bằng.
Nhiều em, đặc biệt là tụi thành phố sống quảng đại, thà thất nghiệp chứ không chịu luồn cúi, không phục bọn Quan chức ngu mà hách dịch, vừa có ý Nhường các bạn ngoại tỉnh có công ăn việc làm, còn chu cấp cho cha mẹ già ở quê.
Nhiều bạn cố bám lấy thành phố dù không quan hệ, mà có về quê thì cũng không uống được rượu tối ngày. Chuyện cũng chẳng dễ như vậy, vì UBND còn phải bám vào dự án nghìn tỷ sao phải chia cho bọn cha căng chú kiếc, kênh kiệu mà thiếu "hiểu biết".
Số còn lại quen ăn trắng mặc trơn không chịu kham chịu khổ. Lái xe ôm, gội đầu hay đi làm đi đực thì Hèn mọn, cơ cực quá, không chịu được.
Tôi ngẫm ra quả thật họ đều như Từ Thứ, quy giặc Ngụy nhưng không chịu giúp đời, cả ngày rong chơi, mong chính biến.
Minh chủ xưa nay ở ta chỉ có Bác Hồ, họ chỉ nghe lời bác, hướng về bác với tất cả tấm lòng...chứ chả có con nào thằng nào xứng đáng hơn ảnh bác trên tờ 500.
Vậy chúng ta phải xây dựng thật nhiều tượng bác để toàn đảng, toàn quân, toàn dân lấy hình nộm làm Minh chủ để còn động lực sống qua ngày, quân thù nhìn hình bóng người mà khiếp vía, cao chạy xa ba, hồn xiêu phác lạc.
Thực là hay lắm ru.

RÙA GIẢI

Rùa Giải.

Vv đề xuất dựng tượng cụ Rùa Giải hồ Gươm thành biểu trưng của Hà Nội nói riêng và VN nói chung tôi hoàn toàn nhất trí.

Từ sự tích thần Kim Quy giúp xây thành, trao bí kíp, làm nỏ hay mách lẻo tới trao ấn kiến cho Lê Lợi, đầy khát máu và rất hay nổi những dịp ô nhiễm, cả nước hồ lẫn môi trường, hay sóng gió Hà Nội lẫn nơi hóng trường, nên nhân dân cần ghi nhớ công ơn cụ Rùa, dù cụ chết rồi.

Con rùa chậm chạp, thủ cựu, rụt cổ, tuyền nằm dưới rất hợp với 1 bộ phận dân chúng và dàng viên. Nhưng câu chuyện rùa thắng thỏ là minh chứng sống động quảng bá cho mấy tuyến đường BRT lẫn metro, cả về tốc độ đi lẫn tốc độ xây.

Đặc biệt, lịch sử đã chứng minh những thắng lợi rất rùa như Nhật Pháp đánh nhau, vì vậy mà nhân dân ta càng nên lấy đó làm linh vật thờ cúng, sáng thắp hương xin trúng lot, chiều khấn vái xin ăn lô, giật đề.

Là 1 đất nước có truyền thống tiến lên, tấn, tá lả, quá quen con Q đầu thường rất khó ăn, cứ như bị ám. Và chả ai lại đi sửa câu cắt Bao quy đầu đầy tính nghệ thuật, nhân văn, minh chứng tuổi dậy thì, thành Đầu trym đầy dung tục.

Nếu đặt tượng rùa giữa Hanoi, chúng ta sẽ có 2 Hồ con rùa trấn iểm 2 đầu đất nước, như tiểu âm trong dương, tiểu dương trong âm. Mà rùa vừa sống dưới nước, vừa trên bờ... giống hệt người Việt, quật cường, mãnh liệt, đâu cũng sống được, cứ như đi trên dây và linh hoạt giới tính.

Con rùa giải là con Ba Ba cũng có ý là số 33. Phương tây quan niệm số 3 là thiếu, là bất hạnh, nhưng 2 số 33 úp vào nhau, như soutien bọc ngực độn lớp mút dầy thì sao không ấm áp, tròn trịa, xinh đẹp, sung túc và hạnh phúc.

Cụ Giải cũng để giải quyết nhu cầu giải ngân hiện đang ứ lên như sắp tuôn trào và có tính giải độc.

Vì vậy, nếu phải chọn giữa tượng con Kong xa lạ đầy lông lá, tượng ông cụ và Rùa, thì tôi chọn hình tượng Rùa Giải vì tôi thích món canh chuối Ba Ba ngon tuyệt.

Thứ Tư, 8 tháng 3, 2017

CHÚC MỪNG CHỊ EM NGÀY PHỤ NỮ

CHÚC CHỊ EM NGÀY 8/3.

Nhân ngày Phụ nữ, (nói là Quốc tế phụ nữ chứ chắc mỗi Việt Nam ăn như ăn Tết, lo lắng như nhà có hiếu hỷ), chúc các mẹ, các chị, các em ai cũng :
• KHOẺ, khoẻ để bảo vệ tổ quốc và gia đình.
• ĐEP, đẹp để bắt hội đàn ông làm nô lệ, làm con trâu, cái kén trong nhà.

Rõ ràng, nhiều người coi Phụ nữ như Bùa, vừa Hộ mệnh vừa là Bùa yêu, là Bát quái, tử vi, Phong Thủy trong nhà.
Phải quá.

Chị em nào thì, à mà đa phần, đều là:
• Bộ trưởng Ngoại giao, đon đả tiếp đón, hỏi thăm họ hàng, tiếp khách, rồi lại lúi húi dúi buồng chuối, con gà vào tay nải mỗi khi từ nhà mẹ đẻ về.
• Bộ trưởng kinh tế tay hòm chìa khóa, mỗi sáng chi 50k cho thằng đầy tớ ăn 2 bữa + cafe, đóng tiền điện, tiền học vừa móc nối mua đất, bán nhà.
• Bộ trưởng bộ sinh đẻ, văn hoá, thể dục và du hí. Dù có là vận động viên thể thao thì bạn vẫn phải thừa nhận quãng đường từ chân lên đầu là cực kỳ vất vả, kỳ công, phải trèo đèo, lội suối, vật lộn đủ kiểu... Mà vẫn chỉ lên bục vinh quang có vài giây là hết, rồi lại xin xuống thật thảm thương.
• Tổ tưởng khu bếp vừa nấu nướng vừa phân công mấy cu con dọn mâm, rửa bát, đổ rác, quét nhà.
• Hay là Đài phát thanh, phì ra gió, đinh tai, nhức óc may ra khác nhau ở nhịp điệu, cường độ và volume: Cái kêu ro ro, Cái kêu huýt huýt, Cái thổi xuỳn xuỵt
Cái thét ào ào.
• Lại còn là Giám đốc Nhà máy nước, bề mặt như xanh rêu, mốc xám nhưng bước chân lên thì phòi nước, lớp nhớp cả tay, hóa ra ngâm dưới cỏ cả bao năm trời.

Còn nhiều nhiều nữa, nhưng ngần đó thôi đã đủ thấy Phụ nữ không là Phong Thuỷ thì là gì.

Nói vậy chứ, mỗi khi thơm lên vết rạn trên bụng, nốt nám trên má, xoa cặp đùi ếch, nắn quả vòng kiềng, hay hôn lên nụ cau chum chím thì ta sẽ luôn phải biết ơn những Người Phụ Nữ. “Họ xấu, ta có kinh nghiệm. Họ tốt, ta có hạnh phục.”

Có khen ngợi, tôn vinh phụ nữ thì có mà hết cả kiếp này,
Ôi...
"Cả thánh thần, cả nguồn cảm xúc, cả đời, cả lệ, cả tình yêu."

Thứ Sáu, 3 tháng 3, 2017

KHI CON BỊ RA RÌA

1. Bố cưới năm 28 tuổi, có lần tôi hỏi:" Sao bố cưới muộn thế, thời bố 28 tuổi là ế lắm rồi nhỉ?" Bố trả lời:" Chờ mẹ con lớn chứ sao." Vâng, bố hơn mẹ 8 tuổi.
2. Bố mẹ bất đồng quan điểm, mẹ bỏ vào phòng không buồn nói chuyện với bố nữa. Bố tự dưng đưa cho tôi lọ hoa bảo đem vứt đi, tôi vâng lời liền làm theo. Thấy tôi đặt lọ hoa vào thùng rác rồi, bố bèn chạy vào phòng bảo mẹ:" Em ra mà xem con mình kìa, đang yên đang lành đem vứt lọ hoa em thích nhất." Thế là bố mẹ làm hoà, tôi bị ăn mắng.
3. Mẹ hỏi sao 26 tuổi rồi còn không dắt cô nào về cho mẹ xem mắt, tôi cười nịnh:" Con chưa gặp được ai đảm đang tháo vát như mẹ cả." Mẹ nhìn nhìn tôi một hồi rồi bảo:" Thôi thực tế một tí đi con, con so thế nào được với bố con."
4. Bố chơi bài thắng bao nhiêu tiền đưa hết cho mẹ, tôi lân la xin một ít, bố bảo:" Bạn trai con đâu, kêu nó cho con đi."
5. Bố đi công tác về, lôi ra một lô lốc quà cho mẹ, tôi ngồi thẩn thơ nhìn. Cuối cùng bố bảo mẹ:" Có món nào em không thích thì cho con đi."
6. Valentine, bố mua sô cô la cho mẹ, tôi đòi ăn cùng, mẹ bảo:" Không ai tặng con à?"
7. Bố cứ về đến nhà là hỏi:" Mẹ con đâu?"
8. Có lần mẹ về thăm ngoại một tuần, hai bố con tự nấu cơm, tôi buồn bã bảo:" Con nhớ mẹ quá." Bố đáp:" Bằng thế nào được bố nhớ mẹ."
9. Bố mẹ to tiếng, tôi mà hùa theo mẹ nói bố, mẹ sẽ mắng tôi:" Trẻ con biết gì mà nói leo, về phòng." Nếu tôi về phe bố trách mẹ, bố sẽ quát:" Ăn nói liên thiên, đi lau nhà!"
10. Đêm giao thừa cả nhà chơi phỏm, kết cục tôi và anh trai bị lột sạch tiền lì xì. Mấy hôm sau bố mẹ mặc áo đôi khoe:" Quà tất niên của hai con đó."
11. Lễ tình nhân bố cho tôi tiền, tôi dè dặt bảo:" Con làm gì có người yêu đâu." Bố nói:" Ai chả biết, tự lo bữa tối nhé, chốc bố mẹ đi ăn nhà hàng."
12. Hai mẹ con ngồi ăn snack xem TV, bố bảo tôi:" Ăn ít thôi con, béo như heo sau thì ai thèm?" Tôi không bằng lòng:" Mẹ cũng ăn kìa." Bố đáp:" Mẹ có bố lo rồi, con thì có ai?"
13. Bố đi làm về hồ hởi bảo:" Hôm nay nhà mình đi ăn tiệm nhé?" Tôi sung sướng:" Nhất trí!!!" Mẹ:" Không đi." Bố:" Thế thôi không đi nữa."
14. Nick FB của bố là "Anh Ba vui vẻ". Một lần bố mẹ cãi nhau, nick bố đổi thành" Anh Ba sầu đời". Bây giờ thì nick bố là "Anh Ba hạnh phúc".
15. Thằng bạn thân của tôi trước ngang ngược ham chơi, từng bỏ nhà đi vài ngày. Sau đó mẹ nó tìm thấy đưa nó về nhà. Tối ấy nó lén nghe thấy bố nó bảo:" Em còn tìm nó về làm gì nữa?" Mẹ nó trả lời:" Có mỗi thằng con trai không tìm về mà được à?" Bố nó:" Nó làm em tức điên lên, em còn bận lòng làm gì, cùng lắm mình đẻ đứa khác, em muốn đẻ thêm mấy đứa cũng được." Sau lần đó, thằng bạn tôi không dám bỏ nhà thêm lần nào nữa, nó sợ một khi ra đi là không còn lối về.
16. Bố mua đồ ăn ngon về, tôi hớn hở lao vào chén, bố bảo:" Ăn ít thôi con, bớt phần mẹ với chứ!"
17. Có lần mẹ tan ca muộn, bố đón mẹ về, bèn hỏi:" Ăn cơm ko em?" Mẹ đáp:" Thôi, đang giảm cân." Bố không hài lòng bảo:" Giảm cái gì mà giảm, béo đến đâu cũng ko bằng con mình được. Cứ ăn đi."
18. Đêm valentine, tôi ôm bó hoa hồng lộng lẫy về, ngồi xuống cạnh mẹ khoe:" Mẹ xem đẹp ko, người ta tặng con đó. Chắc mẹ lâu lắm không được ai tặng hoa rồi nhỉ." Mẹ điềm đạm lôi dây chuyền đeo trên cổ ra:" Hoa thì ko có, nhưng bố vừa tặng mẹ đấy, có hơn chục triệu thôi."
19. Mẹ:" Con thử xem ngon không?"Bố trách:" Bà cho tôi ăn với." Mẹ:" Để con ăn trước xem chín chưa đã."
20. Hồi trước nhà chưa nuôi chó, mỗi lần ra khỏi cửa, bố với mẹ đi trước, tôi lủi thủi theo sau. Từ khi nhà nuôi chó, tình cảnh khá khẩm hơn nhiều, bố với mẹ đi trước, tôi dắt chó theo sau.
21. Mua áo mới về mẹ đòi mặc thử, kết cục bố phán:" Mẹ mặc đẹp hơn nhiều, con để mẹ mặc đi."
22. "Bố ơi, cấp ba bố chọn Tự nhiên hay Xã hội ạ?""Tao chọn mẹ mày."
23. Nghỉ đông cả nhà ngồi tàu hoả về thăm ngoại, đi qua một trạm bus thấy có một đôi tình nhân ôm nhau dưới màn mưa, mẹ bảo:" Nhìn xem lãng mạn chưa kìa?" Bố đáp:" Lãng mạn kiểu đó để bị ốm à, ôm nhau trong phòng không thích hơn à?"
24. Có lần mẹ lục tung ngăn tủ tìm giấy đăng kí kết hôn, bố ngồi xem TV bình thản nói:" Tìm làm gì, mất thì thôi, đằng nào mình cũng ko ly hôn."
25. Có lần bố mẹ cãi nhau, mẹ bỏ ra phòng khách ko thèm để ý đến bố nữa. Bố lò dò theo sau, mở ứng dụng nói chuyện với mèo Tom, rồi cứ thế nói một mình:" Alo, người ngồi đằng kia là ai thế? Alo, người ngồi đằng kia sao ko nói gì thế? Alo, người ngồi đằng kia đói bụng chưa? Alo, người ngồi đằng kia muốn đi ăn lẩu ếch ko?..." Chưa được năm phút, mẹ đã bật cười ha hả.
26. Tôi thất tình, bố mẹ vỗ vai tôi an ủi thế này đây:" Bố mẹ quen nhau từ nhỏ, lớn lên thì phải lòng nhau, ra trường thì cưới, chưa từng thất tình, nên ko hiểu đc cảm giác của con lúc này. Nhưng thôi con đừng buồn, bố mẹ đưa con đi ăn tiệm nha."
27. Đi bus bị thó mất di động, về nhà nhăn nhó đòi bố mua cái mới cho, bố bảo:" Mới mất đã mua ngay làm gì, để con buồn bã vài ngày đã." Cơm tối, mẹ bảo chán cái di động đang dùng rồi, bố liền bảo:" Em cho con đi, chốc cơm xong anh đưa đi mua cái mới."
28. Một lần bố mẹ cãi nhau, mẹ hậm hực nói:" Ông xem bạn bè ông ai cũng nhà lầu xe hơi, không thì trưởng phòng giám đốc cả rồi. Ông thì có gì nào?" Bố tôi từ tốn:" Tôi có bà là đủ rồi." Vâng, mẹ tôi á khẩu ngay lập tức.
29. Bố mẹ định đi nhà hàng cao cấp nhân ngày lễ tình nhân, tôi nằng nặc đòi đi cùng: "Cho con đi với, người ta bảo con gái kiếp trước là tình nhân của bố đấy, con có quyền được đi cùng." Bố đáp: "Nếu thế kiếp trước chắc chắn bố dẫn con đi rồi, kiếp này nghỉ nhé."
(VIETNAMNET)

NÉT CHỮ hay NẾT NGƯỜI

Vì lo con thua bè bạn hay tự ty mà nhiều bậc cha mẹ bắt con rút ngắn mùa hè, cắt bớt tuổi thơ mà đi học Luyện chữ với tính nhẩm nhanh.
Chữ đẹp thì tốt, “Nét chữ nết người” mà, nhưng ở thời buổi “vi tính” này còn mấy ai viết thư tình ra giấy nữa.
Nhẩm nhanh cũng hay nhưng có phải ai cũng ra chợ để đọ cách tính tiền với mấy bà bán thịt, mấy chị bán rau đâu.
Càng ngày, cái sự giáo giục càng khiến những người dù vô tâm đau lòng mà không thể Vô tình được nữa.
Trẻ tới tận Lớp 3 mà không rành chữ, lỗi của Thầy cô thì nhiều nhưng Cha mẹ ở đâu mà 3 năm rồi cũng không biết.
Thầy tát trò, Học trò đánh hôi thầy, Con chê cơm mẹ nấu, trẻ Việt mà không hiểu Lịch sử Việt…. nghe như từ thời Tào Mặt.
Năm tới Thi tốt nghiệp 4 môn học trò lớp 12 thì vui mừng và chẳng ai chọn môn Lịch sử nhưng lứa sau thì lo ngay ngáy vì tương lai mù mịt, có khi lại 6 môn như năm ngoái.
Nhớ năm xưa luyện thi đại học dày vò nhầu nhĩ mấy Bộ Đề nên giờ, mùa thi, nhìn đề mà vẫn cười khẩy vì trông có vẻ dễ, tự tin mà có thể giải được mấy bài giải tích, mấy câu hóa, bài quang. Nhưng xưa có chăm môn lịch sử tới đâu mà không đọc sách cũng chịu không thể ghép nối được lịch sử nước nhà. Có những bài học cả 3 cấp, thầy giảng như hình chôn ốc, xoáy mãi mà vẫn chưa sâu.
Ấy là bởi những NÉT ĐỨT, những KHOẢNG TRỐNG trong sách sử không cho con trẻ thấy tiến trình TIẾN HÓA của dân tộc.
Ấy là vì trước học KHÓ sau đề có DỄ thì làm ngon, nhưng ngược lại cải cách chữ viết toàn nét xổ, giờ muốn viết đẹp, các vàng cũng chịu.
Học thêm nhiều nhưng vì thành tích mà nhiều Cháu cũng không biết mình đang nhầm lớp.
Vì mưu sinh mà nhiều bậc cha mẹ phó thác cho nhà trường.
Có khóc cho các Chương trình cải cách có hết nước mắt cũng không xong. Lại phải nhắc lại sự đau đớn khi Sách giáo khoa, SỢI DÂY nối tiếp các thế hệ liên tục bị cắt đứt, như sợi NHAU bị chôn đi không thương tiếc.
Nghe chuyện trẻ không đăng ký môn thi tự chọn Lịch sử, nghĩ mà xót.
Xót cho trẻ sao thờ ơ với truyền thống, với văn hoa. Nghĩ mà xót cho những nhà làm sử nước nhà. Là THỰC TẾ KHÁCH QUAN mà sao Giáo điều và khiên cưỡng, vừa dấu diếm vừa áp đặt lịch sử, tô son trát phấn và suy diễn những sự kiện sao cho có lợi cho cách mạng.
Nhiều nhà, Con nhờ bố giải mà chịu, khinh bố mà quay đi; nhờ mẹ hướng dẫn mà than không hiểu, xấu hổ mà không biết tỏ cùng ai.
Nhiều em, nghe thầy giảng sử mà bĩu môi khing thị, nhìn ngày tháng mà nghi ngờ giả thật khôn lường.
Ở cái thời buổi này, các bậc che mẹ ơi xin hãy để ý con cái một chút. Chịu khó hỏi han xem con học thế nào? Hỏi trẻ để kiểm tra kiến thức. Dành thời gian tâm sự hay vui chơi để trẻ được học về văn hóa, về lịch sử, về kỹ năng sống… Những lúc chơi, lúc đi xem là lúc trao đổi cho các con về lẽ sống, về kinh nghiệm sống.
Có mẹ đề ra nguyên tắc rèn NẾT cho con: “Sạch sẽ và Thiện ý luôn phải đi liền nhau, trong mọi việc, với mọi người ", kể ra cũng thú vị.

HỌC GIỎI ĐỂ LÀM GÌ

Ở Việt Nam, Học giỏi để...và để..và để..vì người lớn, Xã hội , xét trên khía cạnh văn minh - phát triển , và giáo dục dường như song hành với nhau như hình với bóng. Nhìn vào xã hội để thấy toàn bộ giáo dục và soi vào giáo dục để nhìn ra phần lớn xã hội.
Trong một xã hội kém phát triển : nền sản xuất mang nặng tính chất nông nghiệp và tư duy kiểu tiểu nông , suy nghĩ phải học giỏi để thành đạt là một điều phổ biến và dễ hiểu. Người ta tìm cho mình 1 con đường thông thoáng và an toàn qua việc học giỏi để có bằng cấp - càng cao càng tốt , để thoát cảnh nghèo khổ.
Cách này tuy dài lâu và vất vả nhưng an toàn và nó gắn với cái gọi là comfort zone.
Với tư duy tiểu nông , không mấy ai nghĩ tới việc làm ra một cái gì đó hay và tốt để bán kiếm tiền và từ đó thoát khỏi cảnh nghèo khó. Cách làm này nhanh hơn nhưng chứa đựng nhiều rủi ro. Không có từ nào tốt hơn 2 từ risk-taking và risk-takers để miêu tả.
Cách 1 tạo ra những followers và employees.
Cách 2 tạo ra những leaders và employers.
Nền giáo dục đồng phục về kiến thức của chúng ta luôn cố gắng tạo ra những con người học giỏi và học rất giỏi. Từ bao lâu nay chúng ta thấy : muốn sánh vai với đời và sánh vai với các cường quốc năm châu thì chỉ có cách học... thật giỏi.
Và với cách đó thì mãi chúng ta cũng chả bao giờ theo kịp tư bản giầu có chứ nói gì tới việc sánh vai cùng " bọn chúng nó ". Việc học giỏi suốt bao năm nay của chúng ta hóa ra lại là đã và đang đâm đầu vào tường. Nghe vô lý và có vẻ joking quá.
Ấy vậy mà joking lại thường chứa đựng các sự thật đắng lòng : ở nước ta có những làng có tới cả ngàn tiến sỹ. Nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo. Với giả định rằng 1 ngàn ông bà TS này học giỏi... thật.
Chúng ta hãy nhìn vào các trường đại học hàng đầu Hoa Kỳ để mở rộng câu chuyện này của chúng ta.
Dân châu Á vốn nổi tiếng là học giỏi và kèn cựa nhau. Để vào được các đại học Hoa Kỳ họ không còn cách nào khác là học thật ... giỏi hơn hẳn thằng khác và hơn hẳn số đông theo kiểu siêu nhân : GPA cao chót vót (4.0 / 4.0 chứ chả chơi đối với người Mỹ gốc Á học phổ thông tại Mỹ ) ; SAT cao vô đối ; thành tích nghệ thuật và thể thao hoành tráng ; các loại giải thưởng và hoạt động ( cộng đồng và lãnh đạo ) ngập tràn...
Vậy mà họ vẫn bị các top schools từ chối.
Người Mỹ có lý do của họ để từ chối các cá nhân học giỏi tới mức... hoàn hảo này. Harvard thậm chí còn khẳng định là họ tìm kiếm sự đa dạng trong các lớp học của họ chứ không phải tìm kiếm các cá nhân học giỏi giống nhau. Họ ( Harvard và các top schools của Mỹ ) còn khẳng định là đây chính là nền tảng của sự thành công của họ. Học giỏi chưa chắc đã ... HAY và có ích.
Những người châu Á không nghĩ thế. Họ cho rằng học giỏi là siêu và có thể làm gì tùy thích nhờ học giỏi. Đúng là điều đó không sai nếu anh học giỏi để làm followers. Còn để dẫn dắt và sáng tạo thì ... còn xét.
Tại Harvard , Yale và Princeton..., tỉ lệ Asian - Americans hiện nay chiếm khoảng 20% . Một con số thấp nhất từ trước tới nay và thấp hơn rất nhiều so với cách đây 2 thập niên. Để vào được các top schools , người châu Á , kể cả gốc Á tại Mỹ phải cố gắng hơn rất nhiều so với học trò Mỹ da trắng và kể cả học trò Mỹ gốc ... Phi.
Điều này nghe có vẻ sỉ nhục người châu Á quá. Và mới đây 1 học sinh người Mỹ gốc Trung Hoa đã làm xôn xao cả nước Mỹ khi thuê kiện các top schools trong đó có cả Harvard vì tội phân biệt chủng tộc trong việc xét duyệt các hồ sơ vào đó. Các cáo buộc có cả việc tố cáo Harvard và các top schools đặt ra quota đối với các học sinh châu Á và gốc Á.
Các trường top này vẫn giữ quan điểm củ họ và cuối cùng em học sinh học siêu giỏi gốc Á này đã vào Williams College và vẫn tiếp tục mong chờ Harvard thay đổi quan điểm và nhận cậu vào.
Harvard vẫn từ chối cậu.
Các nhà tư vấn ( tại Mỹ ) cho các học sinh châu Á đã có các thay đổi mạnh mẽ trong thời gian gần đây khi khuyên các học sinh bớt ... học giỏi đi. Họ nói : học sinh châu Á hãy bớt giỏi theo kiểu học trâu bò đi , hãy thể hiện khả năng biểu diễn sân khấu của mình ( cả âm nhạc và thuyết trình ) và hãy chơi các môn thể thao không phải là vợt đi (Hãy thôi tài giỏi ở những môn khéo tay cá nhân mà hãy chơi đá bóng - môn đồng đội- cho giỏi vào chẳng hạn ).
Các em hãy cho thấy sự khác biệt đi thay vì em nào cũng học giỏi giống nhau. Đã có thời 1 admission essay của học sinh châu Á gốc Việt với câu chuyện sống sót trên biển với 2 đô la trong túi và thoát khỏi miệng cá mập trên đường vượt biển sang Mỹ là 1 motif gây ấn tượng cực mạnh với các top schools của Mỹ. Theo thời gian , motif này trở thành 1 loại đồng phục được các em sử dụng cho bài luận của mình.
Từ khác biệt và ấn tượng , các em đã biến 1 chủ đề và motif trở thành đồng phục và nhàm chán.
Và người Mỹ rất không thích điều này.
Nếu bạn giống người khác cho dù là học siêu giỏi thì bạn vừa không còn là bạn ( chỉ cần có thế thôi là bạn đã có thể trở nên khác biệt và hay rồi ) mà còn cho thấy bạn thiếu hụt trầm trọng 2 điều sau :
1. Tố chất dẫn dắt ( liên quan tới tính sáng tạo và dám mạo hiểm cá nhân - mà tiếng Anh có 1 từ cực hay để miêu tả : Private Enterprise )
2. Khả năng lãnh đạo.
Chừng đó là đủ để ta thấy sự ... nguy hiểm và nguy hại của việc ... học giỏi kiểu trâu bò của người châu Á trong đó có người Việt chúng ta.
Trong mặt nước của cái ao làng và đáy giếng , vầng trăng nào dường như cũng sáng.
Theo Nguyễn Tuấn Hải