Nhãn

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

ĐÔI ĐIỀU VỀ CÚC HỌA MI

HAY ĐẶT ĐIỀU CHO HOA
Hoa xuyến chi mà dân gian vẫn gọi là Hoa cứt lớn cứ bị coi như thường dân, mọc nơi sau chuồng lơn, chỗ chuồng gà hay bên đường tàu, chả ai coi trọng, rẻ rúng như loài hoa dại. Cũng có thể vì vậy mà hoa chả cần khoe với ai, dinh dưỡng thì thừa thãi nên ít cánh, hoa nhỏ nhưng cành lá cứ tốt um.
Cũng họ hàng, cùng loài thân mềm như cỏ rác, cánh mỏng, trắng mà yếu đuối, mở rộng như răng thưa, nhị cũng vàng lại còn nổi u lên, lấn hết cánh, trông xuề xòa như cười hở lợi. Đôi bông như lại giống, giữa nhụy lại điểm xuyết mầu xanh như lai đực. Phần trên, hoa chọi nhau chan chát, bên dưới phần thân gầy nhẳng, yếm thế, lá nhỏ như rau mà dễ nát. Chợ hoa ngườita vẫn bán theo cân. Bình dị vậy đó nhưng được gọi với cái tên kiêu sa, mỹ miều là Cúc, chứ không chỉ là Hoa, Cúc Họa Mi cơ đấy, chứ không phải hạng trâu bò, lợn gà, lũ súc vật tầm thường.
Chắc mọi người cứ nghĩ số lượng cánh hoa nhiều hơn, nhụy to hơn thì chắc xuất thân cao sang, đài các hơn.
Xin thưa, từ thời các cụ nuôi chim, chơi chim thì Họa Mi đã là một thú chơi cũng lắm công phu. Sáng, tối các cụ thường treo lồng trên cành cây hay mép vườn rồi thưởng ngoạn trà trong sân, vừa nghe chim hót.
Nhiều cô chim hót hay, hót khỏe, vãi cả mứt xuống vườn. Mấy bụi xuyến chi, ngũ sắc mọc lùm xùm dưới chân rào giương cánh đỡ lộc, như sự ban phát của tình yêu thay da, đổi thịt, lột xác thành Cúc. Hoa tuy xinh đẹp nhưng nhỏ bé, cánh hoa cứ phải mọc thêm để cố hứng lấy những giọt rớt tình ái, có bông như được "thơm" vào giữa mặt nên xấu hổ mà chuyển mầu xanh, phồng rộp. Thân cành lại nhỏ mà dai như tiếng chim hót.
Từ đó người ta gọi là CÚC HỌA MI.
Dưới ánh năng ban mai chiếu xiên xiên, cụ ông ngồi tĩnh lặng nghe tiếng Họa Mi lanh lảnh, còn các cụ bà ôm một bó lớn hoa Cúc này, chả tỉa tót, cắm vào ang sành giữa chõng tre, thưởng lãm màu trắng tinh khôi mà khoan khoái.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét