(THT)
Chiếc lá non lần đầu tiên biết gió
Cơn gió to giật lá, rung cành,
Nhưng hỡi ôi chiếc lá vẫn còn xanh
Sự kiêu ngạo chưa làm ai đau đớn.
Cơn gió đến vô tình bất chợt
Rồi âm thầm, trong ngạo nghễ, ra đi
Để sau cùng chỉ còn chút tình si
Một chút tương từ trên cành lá nhỏ.
Nỗi đau buồn, âm thầm mong nhớ
“Gió ở đâu hãy trở lại đi”
Chỉ thời gian vẫn kiên nhẫn thầm thì
Lá biếc xanh rồi sẽ thành vàng úa.
Để trả thù hóa lại thành lầm lỡ
Một cơn gió đùa đến với chiếc lá xưa
Lá lìa cành mà chưa hết tương tư
Chỉ thời gian còn giang tay đón nhận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét