Nhãn

Thứ Hai, 2 tháng 4, 2018

KỶ NIỆM NGÀY MẤT CỦA TRỊNH CÔNG SƠN



“Hồng hồng tuyết tuyết, mới ngày nào chưa biết cái chi chi, mười lăm năm thấm thoắt có xa gì!”

Thế mà đã 13 năm ngày Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn mất.

Hôm nay “Gió heo may đã về, chiều tím loang vỉa hè “.

Nói đến nhạc Trịnh là nói đến ca sỹ Khánh Ly, người tạo nên một Tiêu chuẩn khi hát về nhạc Trịnh, nhẩn nha, mà rõ thanh, tròn tiếng, những Hồng Nhung hát với cái răng khểnh như CẮN vào nhạc.
Khánh Ly người ca sỹ gốc Hà Thành ấy gắn cuộc đời với dòng nhạc Trịnh như sự tình cờ và là duyên phận.
Còn với Trịnh Công Sơn, “một nửa” của ông là do Khánh Ly nắm giữ, đó là tác phẩm, là cuộc đời, và cũng là số phận. Không quá khi nói nhạc Trịnh sẽ khó sống nếu thiếu Khánh Ly.

Ít người biết, bên Nhật đã nghe nhạc Trịnh từ trước giải phóng, họ dịch ra tiếng Nhật từ Thơ, ca, triết lý của ông, chứ không phải đến lúc Mỹ Linh sang hát hay tới tận bây giờ mới quan tâm tới những “Người nô lệ da vàng”.

“Người ngỡ đã xa xăm bỗng về quá thênh thang.
Ôi áo xưa lồng lộng đã xô dạt trời chiều.
Như từng cơn nước rộng xóa một ngày đìu hiu ... “

Cảm ơn cho tôi cái TỰ tự nhiên thấy lòng nhẹ nhõm:
“Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi.
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt.”