Nhãn

Thứ Tư, 15 tháng 2, 2017

Thư gửi vợ nhân ngày 14/2 của Trần Chí Hiếu

 Sợ đéo gì mà không sợ!!! ---
(Thư gửi vợ nhân ngày 14/2)
Bao nhiêu năm rồi nín nhịn, giờ nhân Valentine anh phải nói ra với em (và bà con) một sự thật phũ phàng...
.
Em biết đấy! Trước kia Anh vốn là thằng ngỗ ngược... (Trời không sợ, đất không sợ...còn thì cái đéo gì cũng sợ).
Đời anh cái gì cũng đã thử: từ cắn cỏ, đua xe, cờ bạc, chơi Rock, lô đề, chém hoa quả, bôi rỉ mũi vào khăn mặt thằng bạn...
Anh sống như cách chim đại bàng tung hoành trên đỉnh núi...
.
Ấy thế mà từ hồi gặp em, anh đã phải thay đổi rất nhiều (huhu):
- Tủ nhạc đĩa Rock nhường chỗ cho đám đĩa Pa-ri-Bai-Lai (với toàn mấy thằng pê đê ưỡn ẹo hát nhép) chỉ vì em thích...
- Chiếc xe phân khối lớn bị nhét xó nhà - thay bằng chiếc xe SH tay ga (Trộm vía trông anh đi chả khác đéo thằng chủ hàng cầm đồ... chưa kể: Kenny Sang nó cũng đi xe đấy!)... Lý do chỉ vì em bảo là đi xe đấy đít đỡ bị rung chứ không như cái xe cồ cộ kia...
- Đống đàn của anh (gần 100 cái) bị di lí lên tầng trên cùng - cạnh khu thờ... (Mà trộm vía mỗi lần đánh đàn thì phải leo lên tận ngần ấy bậc thang , đéo ai còn hứng mà đánh nữa - thật thâm hiểm): chỉ vì em bảo là chơi đàn ở dưới nhà thì con nó giật mình...
- Hồi xưa kiếm được bao nhiêu, anh ăn tiêu bấy nhiêu: chả khác đéo gì Cường đô la ấy!
Giờ thì thẻ lương của anh em cầm, mỗi tháng anh tiêu ít cả hơn bà Thắm ô-sin ...
>> (Mấy lần thằng bạn anh nó bảo anh nên báo vụ này lên hiệp hội chống bạo hành gia đình... Nhưng anh chưa tìm thấy địa chỉ email của họ...)
...
Gần 20 năm gặp em, anh đã thay đổi nhiều - nhiều đến nỗi mấy thằng bạn thân anh nó còn không nhận ra anh...
Chúng nó bảo anh là sợ vợ...
Lúc đó chúng nó nói, anh cũng thấy nhục nhục...
... anh trả lời chúng nó:
- ĐM... Vợ tao cả xóm này sợ, chứ có riêng tao đéo đâu !!!
... Và anh tiếp tục "sợ đéo gì mà không sợ" !
---
Anh mách với Ba anh, Ba cũng thở dài, liếc trộm mẹ... và nói với anh: "Con ơi, vợ bắt nạt là chuyện nhỏ... ở đời sẽ còn có những thứ khác đè nén và hiếp dâm con, nếu con KHÔNG THỂ kháng cự, thì con nên duỗi chân ra mà tận hưởng"
Anh đã làm đúng như vậy...
---
Ấy thế mà lại may em ạ!
---
Những thằng to mồm khích anh nhất giờ nó cũng bị vợ bỏ rồi...
Đến thằng Cường Đô La cũng bị bỏ rồi em ạ! Hố hố !!! Tiền nhiều làm đéo gì em nhờ :)
.
- Và nhờ biết sợ, giờ ngoài 100 cái đàn anh đã có 2.000 cái đàn và 1 xưởng đàn to vật
- Và nhờ biết sợ, ngoài xe phân khối lớn, anh đã có Merc để đi
- Và nhờ biết sợ, anh đã có con Bông và thằng Mỡ (10 mẹ nó điểm rồi)
- Và nhờ lấy em, anh đã không còn biết sợ cái đéo gì khác trên đời nữa rồi... (Giống như thằng trượt ống nước nguy hiểm nhất trong công viên nước rồi thì mọi ống nước phọt phẹt khác đều là cái đinh...)
....
Cuộc đời cho cho anh thấy 1 điều rằng: Muốn HẠNH PHÚC, vấn đề là ta phải biết điều gì quan trọng nhất với đời ta!!! Còn SỢ hay KHÔNG SỢ nó chỉ là khái niệm : đôi khi đó chỉ là 1 tên gọi chỉ sự CHIỀU CHUỘNG những thứ mà ta yêu quý nhất !!!
> TỀ GIA - rồi mới TRỊ QUỐC - sau đó mới BÌNH THIÊN HẠ được! Các cụ đã dặn thế rồi mà...
....
Thế nên anh sẽ vẫn ...
- SỢ ĐÉO GÌ MÀ KHÔNG SỢ !!!
... em nhờ !!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét