Nhãn

Thứ Ba, 9 tháng 1, 2018

VỢ ĐẦU

Hồi đại học, 1 lần đi sinh nhật thằng Nghĩa, thấy nhà nó nhiều hoa, xấu người mà đến là lắm bạn gái, tôi nảy ra ý tưởng xin về lấp cửa nhà 1 cô, hồi đó đang cưa hộ thằng bạn.
Hôm sau cô nàng gọi điện khen nức nở, có ý thích, vì những ý tưởng điên rồ hay dở hơi chắc chỉ có mình mới nghĩ ra được.
Ngày đó, chiều chiều, tôi đến nhà uống cạn 2 phích nước, căng bàng quang nói chuyện váy bầu lẫn chửa đẻ, (chứng tỏ thận tốt), chém film "Quyền được yêu" với tay Monserat, tối làm ván tá lả với ông cụ, thi thoảng ăn được, có tiền chè nước vừa được cả nhà khen "Thong manh". Em nó, mưa dầm thấm lâu, đâm lại thích. Tỉ lệ nghịch với thằng bạn thân (giờ nó vẫn gần nhà tôi nhưng dứt khoát không tiếp chuyện, khộ).
Ra trường, lúc đó xem chừng cũng dừ, lại ít mối, cô nàng tham vấn 1 thằng nữa:
"Có nên yêu Tuấn không?"
Thằng Long béo cũng đểu, tung hê hết lời:
"Thằng đó quá hay, quá ổn."
Vậy là cô nàng đặt vấn đề:
"Bây giờ anh có lấy em không? Để em còn tính. Chứ không lại muộn."
Đó là năm Y2k, tháng 12, ngày 14. Tưởng trời sắp sụp rồi, mình tuy trẻ, nhưng người chín chắn người ta đã có lời thì đành nhắm mắt đưa chân, lại có đôi sở thích chung như ngao du với xem film, làm film...thậm chí tôi còn ăn được ngon lành các món cô ấy nấu. Nghĩ thế là được.
Trải qua hơn chục năm, hạnh phúc, sóng gió cũng nhiều, mà phải thừa nhận khả năng thích nghi và chịu đựng của con người là không cùng.
Ý là mình thì vẫn thế, vô tư yêu đời còn vợ đầu rất kiên nhẫn và chịu đựng.
Cho tới 1 ngày 2 đứa thống nhất viết đơn. Phương án chia chác cũng không mất nhiều thời gian.
Huhuhuhuhu. Buồn quá.
Đến giờ tôi vẫn sống thanh thản, vui chơi bạn bè, du lịch đó đây. Chúng tôi vẫn giữ liên lạc, tôn trọng nhau và thi thoảng cùng tham gia các sự kiện.
Có điều, bây giờ tôi trở thành con giai lớn của vợ, ngoan ơi là ngoan.
Còn cái đơn tôi ký rồi vứt gầm giường rồi. Ngu gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét