Nhãn

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

TUỔI THƠ

Ngày thiếu nhi

Hồi bé, khu tôi ở vừa gần đường, vừa gần ao mà lại còn hố xí công cộng. Thời ấy đói, đất rẻ nhưng nhà nhà lấn ao lấy chỗ trồng rau bầu, rau bí không cũng che chắn lúc câu cá trộm.

Phía ngoài đường thì cứ nâng cao dần, nhà dân cứ hủm xuống. Mưa là ngập, nên thùng, can chậu đủ kiểu trữ nước mưa để sinh hoạt.

Cả nhà mình bố tôi là lội bì bõm hết nhét gạch dưới chân giường lại nâng cái tủ áo với bếp, trạn. Mẹ đi lại cứ bước qua ghế, qua tủ mà vào bếp nấu nướng.

Nước lên tới sát mép, thả chân là chạm. Cứt đái, giấy má từ hố xí cuối xóm cứ lều phều trôi đầu giường như xà lan ngoài sông, mùi thối um, ngây ngấy. Tôi quen rồi nên giờ ăn thịt cừu chả vấn đề gì.

Nước rút mà ngấn vàng chuyển sang màu nâu vạch rõ trên tường như chứng nhân từng trận lụt.

Sắp nửa thế kỷ mà Hà Nội tôi vẫn còn nguyên 2 thứ gắn với tôi từ thời niên thiếu, 1 là những trận Lụt, và 2 là Lăng Bác.

Ngày quốc tế thiếu nhi, tự nhiên nhớ Bác vô cùng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét